Tôi đã thấy một bài viết khá là tò mò trên bảng tin cập nhật của bạn tôi Mai Trần :”Bởi vì những ngày làm việc không điều chi thú vị gần đây, tôi đã quyết định thực hiện một cuộc trải nghiệm tối thứ bảy cùng những người bạn thân thiết và chiếc máy ảnh, khám phá Sài gòn về đêm – cảm thấy thật phấn khích”.
Nó là một kế hoạch không thường xuyên nhưng nó kích hoạt được sự hứng thú của tôi – Tôi đã gởi cô ấy một tin nhắn về bài viết. Hai ngày sau, cô ấy đăng một tờ quảng cáo về chuyến đi về đêm này mang tên “Một đêm lòng vòng Sài gòn”. Trông thực sự là một bảng sắp xếp tham vọng, khởi hành lúc 11 giờ đêm và kết thúc cho đến 6 giờ sáng hôm sau, 7 giờ nếu bạn bao gồm luôn bữa sáng cùng một tô Phở.
Hoàn toàn không giống với những lần tiệc tùng về đêm, chuyến hành trình này như một cuộc khám phá nhiếp ảnh có thể tìm kiếm thêm những tình bạn mới mẻ. Bốn thành viên bao gồm : Mai Trần – một chuyên viên thiết kế đồ họa và một nhà tổ chức sự kiện. Reggie Doan – một nhà nhiếp ảnh trẻ tài năng, Kirsty Denison – một đạo diễn phóng sự, và tôi. Chúng tôi thực sự tận hưỡng những cuôc nói chuyện cùng nhau hơn là chụp ảnh, tuy nhiên một số bức ảnh độc đáo đều được ghi lại. Tôi cố gắng ghi lại phóng sự bằng phim và chỉnh sửa nó một cách tốt nhất :
Trò chuyện cùng Mai Trần
Đó chỉ là một ý định tự phát của tôi sau một tuần làm việc thật dài và tẽ nhạt. Sau đó tôi quyết định sẽ thực hiện một thứ gì đó mà tôi chưa từng trải nghiệm : ra ngoài cùng bạn bè trong khi thành phố đang ngủ say để khám phá nó.
Tôi cực kỳ phấn khởi về chuyến đi này và tờ quảng cáo mà tôi làm chỉ để giúp bạn tôi có thể cập nhật và theo dõi được hành trình, những kế hoạch và những nơi chúng tôi sẽ đi. Thoạt đầu, nó chĩ là một đoạn văn đơn giản buồn chán, sau tinh thần thiết kế của tôi bắt đầu tôi đã quyết định làm một thứ gì đó trông tốt hơn, hấp dẫn hơn (ít ra là với tôi).
Mục tiêu của tôi là khám phá thành phố về đêm với bạn bè, chia sẽ niềm vui cùng họ. Và dù là chúng tôi vẫn không bám được lịch trình (chúng tôi bỏ qua 2 nơi), tôi hoàn toàn thõa mãn với những gì mình đã làm đêm hôm ấy.
Tôi yêu sự tò mò về cái mà mình vừa chụp. Bạn không thể xem những bức hình đó ngay trên máy film! và đặc biệt tôi thích đếm xem có bao nhiêu tấm hình tôi chụp thành công khi nó được rửa ra. Lý do thứ ba là do màu sắc của máy film mang lại hoàn toàn khác với máy kỹ thuật số. Loại film khác nhau, máy chụp polaroid, và khả tự lấy nét bằng tay mang đến âm điệu màu sắc, dộ tương phản và chất liệu hình ảnh khác nhau. Tôi thật sự tận hưởng những điều này khi tôi có gắng đo lường cường độ ánh sáng và tập trung lấy nét mà không cần công cụ đo sáng tự động. Chụp hình bằng film rèn luyện tính kiên nhẫn và cẩn thận bởi vì mỗi 35mm film thông thường rửa được chỉ 36 hoặc 39 tấm hình, một khi bạn quyết định bấm máy bạn sẽ không thể nào xoá được và chụp một tấm khác như máy kỹ thuật số. Mỗi lần bấm máy là một khoảnh khắc quan trọng. Bạn sẽ không biết nó sẽ ra như thế nào.
Thật chất thì không có một mối liên hệ nào giữa thứ tôi muốn chụp và những thứ tôi thiết kế. Với thể loại chụp hình bằng film, thỉnh thoảng nó rất là tuỳ ý, tự nhiên và một chút riêng tự. Nhưng với đồ hoạ thiết kế, bạn phải đáp ứng nhu cầu khách hàng.
Tôi không hề có bất cứ bằng cấp nào trong lĩnh vưc thiết kế, nhưngt tôi vui khi mình tự học được một cái gì đó mới. Tôi thường tìm kiếm dự án thiết kế của những nhà thiết kế khác trên Pinterest; khi tôi tìm thấy một thứ gì đó gây cảm hứng tôi sẽ cố gắng tìm hiểu bằng cách nào mà họ có thể làm được và tìm kiếm những bài tự học trên internet.
“Tôi muốn làm điều gì đó rõ ràng hơn”.
Ở thành phố Hồ Chí Minh, hoặc ở Việt Nam, thiết kế đồ hoạ không thật sự phát triển. Nó không thật sự rõ ràng. Có rất nhiều màu sắc và thành phần trong một mẫu thiết kế. Tôi không thích như vậy – tôi thích một thứ gì đó rõ ràng và sạch sẽ hơn.
Ở Sài gon rất ồn ào và có rất nhiều người không biết tôi. Bởi vì ở miền Bắc họ hàng đều muốn biết về nhau và họ thường xuyên nói về bạn. Mặc dù tôi đã sống cùng gia đình ở tpHCM trong vài năm, họ vẫn không biết gì về tôi.
Tôi sống ở đây một mình, vậy nên thâm chí có rất nhiều người, thỉnh thoảng nó nên có một nơi để ở một mình.
Kế hoạch của tôi là đến Đức để có thể học nhiều hơn về thiết kế đồ hoạ và nhiếp ảnh và đương nhiên là để đi du lịch vòng Châu âu !!
Những bức ảnh đep nhất trong đêm hôm ấy
Hình của Mai
Hình của Reggie
Hình của Kirsty
Hình của Thomas
Lời bạt
Thỉnh thoảng tôi nghe người ta nói rằng ” Sài gòn thật nhàm chán”. Vài người khác than phiền “không hề có bất kỳ một triễn lãm nghê thuật nào trong thành phố” hoặc những hoạt động văn hoá thường niên. Đúng thật sự là không có nhiều sự kiện giải trí và hoạt động văn hoá nghê thuật như những thành phố khác, nhưng không có nghĩa là không có gì sẽ đến với bạn. Bạn chỉ cần đào bới một chút sâu hơn – và nếu bạn vẫn không tìm thấy môt nơi nào để bạn có thể bắt đầu. Nó không cần phải là một dự án quá lớn, và nó không cần phai hoàn hảo, nhưng nếu bạn không có môt bước bắt đầu thì sẽ không bao giờ có gì để bắt đầu. Vậy nên hãy di chuyển thôi, mang theo một người bạn, làm điều gì đó, bất cứ thứ gì, và bạn biết là mình đang vui vẽ! Bạn chính là khung cảnh trong tấm hình.